Lúc này, tất cả người dòng chính của nhà họ Tôn đều vây quanh một chiếc giường bệnh trắng phau, một người phụ nữ dựa vào trong lòng của gia chủ Tôn Chính Vũ của nhà họ Tôn, giọng nói trầm thấp mà oán độc.
“Con muốn anh ta chết… con muốn anh ta chết!”
Nếu cách gần sẽ phát hiện cả phần đầu đều dùng băng gạc trắng bao bọc, chỉ lộ ra hai con mắt, nhìn trông giống như một xác ướp cực kỳ đáng sợ.
Người hủy dung của cô ta không phải Vương Nhất, mà là Lãnh Nhan, nhưng món nợ này Tôn Kiều đều tính lên người của Vương Nhất.
Tôn Chính Vũ vội vàng nói: “Kiều, con yên tâm, ba đã kêu Huy Vương đi ra tay với con gái của cậu ta, ba muốn khiến cậu ta nếm mùi vị mất đi con gái!”
Rầm!
Vừa dứt lời, ở bên ngoài trang viên của nhà họ Tôn lại truyền tới một âm thanh động trời.
Tất cả mọi người nhìn ra ngoài cửa sổ, lập tức mắt trợn tròn.
Xem thêm