Giọng anh không phải giọng Oxford như Thời Yến, nhưng vì đi du học nhiều nước nên phát âm của anh mang theo một chút phong tình được gom góp từ khắp mọi nơi.
Mỗi một âm cuối của anh đều khiến hai tai Tần Thời Nguyệt nóng ran.
Cô ôm mặt nhìn anh, bắt đầu thất thần, trí tưởng tượng trong đầu đã đi thẳng đến tương lai, tiến vào thế giới hai người với Dụ Du.
"Thời Nguyệt?"
Nghiêm Minh Tri ngồi bên cạnh khẽ khều cô, "Em có nghe giảng không?"
"Hả?" Tần Thời Nguyệt bỗng hoàn hồn, "À à, em đang suy nghĩ."
Cô nhìn thoáng qua Dụ Du, màn hình chiếu sau lưng anh vẫn chưa mở.
"Anh ấy đang nói gì thế?"
Xem thêm