Đọc truyện Đạo Quân Full, Đoạn trích: Biểu hiện trên mặt Viên Phương rất đặc sắc. Lão ta muốn rời đi, lúc triệu tập chúng tăng chuẩn bị rời khỏi hàng rào dịch trạm, bên ngoài có rất nhiều quân tốt dò xét, chợt phát hiện tình hình không đúng, nếu đã bị vương phi kia để mắt tới, giờ đi thì có thể chạy đi đâu? Dưới trướng vương phi kia có không ít cao thủ, đáng sợ hơn bên Ngưu Hữu Đạo này nhiều, bị người ta để mắt tới còn muốn chạy trốn khỏi địa bàn quận Quảng Nghĩa của người ta sao?
Hơi nghĩ một chút lập tức hiểu ra vì sao Phượng Nhược Nam tạm thời không động thủ, bởi vì lão ta đang đứng bên Ngưu Hữu Đạo, thuộc về người của Thương Triều Tông, cứng rắn động thủ với lão ta hai bên tất nhiên sẽ phải nảy sinh xung đột, nếu thoát khỏi che chở của bên này, ra ngoài không có ai giúp, không cần nghĩ cũng biết hậu quả gì, giờ mà đi quả thực là muốn chết! Còn muốn mỗi người dắt một con ngựa đi? Động tĩnh lớn như vậy người ta không phát hiện được mới là lạ! Đi bộ đi? Chúng tăng Nam Sơn tự chạy bằng chân chỉ e chưa chạy được bao xa đã bị bắt lại rồi!
Đến tận bây giờ lão ta mới phát hiện Ngưu Hữu Đạo đưa ngựa hay không cũng chẳng có gì khác biệt. Ngoài miệng thì hào phóng nhưng lại khiến người ta nuốt không trôi. Phát hiện bị gạt, lão ta hơi nghi ngờ có phải Ngưu Hữu Đạo cố ý thả bọn họ đi để rũ sạch liên quan với chuyện đêm đó không. Dù sao với lão ta mà nói, không thấy bản thân có ích lợi gì đối với Ngưu Hữu Đạo.
“Cái đó, Đạo gia, tạm thời chúng ta chưa muốn rời đi.” Viên Phương gượng cười.
“Vừa rồi chết sống muốn đi, giờ lại tạm thời không muốn đi? Tức là sau này vẫn phải đi đúng không? Lão Hùng, thế này chẳng thú vị gì cả, muốn chơi ta sao?” Ngưu Hữu Đạo vẫn đưa lưng lại như cũ.
“Không dám không dám!” Viên Phương vội vàng khoát tay, lách qua Viên Cương bước nhanh đến bên cạnh Ngưu Hữu Đạo,nói: “Đạo gia, ta không có ý đó, là thế này...”
Ngưu Hữu Đạo căn bản không nghe lão giải thích. “Tiễn khách! Đánh ra khỏi dịch trạm, tiện thể bàn giao với bên ngoài một tiếng, người này không có bất kỳ liên quan gì đến chúng ta hết, còn dám tự tiện xông vào, giết không tha!”
Viên Phương hoảng sợ trừng mắt: “Đạo gia, ối...”
Xem thêm