Nếu không khuyên nổi Huyền Bắc Vũ, Khanh Nguyệt Tước cũng không muốn nói thêm gì nữa, muốn đi về Doanh Nguyệt Cung trước.
Trước khi đi, Khanh Nguyệt Tước không nhẫn nại, yếu ớt than thở: “Mạng của người phàm rất ngắn, ngươi không đi gặp nữa, kiếp sau vẫn phải gặp nàng, một đời quấn quanh một đời, quấn quanh đến cuối, không chết không thôi.”
Huyền Bắc Vũ rơi vào trầm tư, không cách nào tự kiềm chế.
“Ngươi không tránh được.” Khanh Nguyệt Tước kết luận như chặt đinh chém sắt, nhưng Huyền Bắc Vũ cũng không muốn tin.
Xem thêm