Arthur còn chưa đi vào cửa, đã cảm nhận được hơi thở của bồi con nhà mình, khóe môi của hắn hơi nhếch lên, ca ca nằm trên bàn, cái đuôi cẩn thận che chở muội muội nhảy tới nhảy lui trên bàn.
"Râu!"
Đôi cánh nhỏ thịt nhào tới, loạng choạng bay về phía phụ thân, chuẩn xác rơi trên vai hắn.
Lông tơ mềm mại cọ cọ cổ hắn, làm nũng "ầm" một tiếng.
- Baba, muội muội giao cho ba, con đi rồi! Một đạo bóng trắng hiện lên, rõ ràng không cho bọn họ thời gian phản ứng.
Arthur: "..."
"Nguyên soái, kế tiếp..."
Tầm mắt của sĩ quan phụ tá thoáng cái liền dừng trên vai hắn.
Xem thêm