"Ngươi cố tình dùng góa phụ đó dụ dỗ ta đến để rồi có thể được trông thấy Uyển nhi phải không?"
Diệp Uy quay phắt đi: "Ngươi đang tra hỏi ta đấy à?"
"Không." Ôn Ngọc lại nhấp một ngụm trà: "Chuyện năm đó với Lâm Uyên là thế nào? Kể ta nghe."
Diệp Uy ngần ngại nhưng vừa ngước mắt lên đã phải đối diện với ánh mắt đen tuyền sâu thẳm kia khiến y bỗng dưng run lên một cái.
Y nói: "Năm đó sau khi rời khỏi Lưu Vân cung ta lưu lạc tứ phương thiên hạ.
Ta muốn bản thân phải mạnh mẽ hơn nữa để chờ ngày tái đấu với Uyển Vân đế, ta nương nhờ nhà góa phụ kia và được bà xem như con ruột rồi sau đó đổi họ thay tên.
Ngay khi ngươi chết đi ở Yến Hòa cung, ta cũng đã theo đến đó."
"Ngươi theo ta ư?"
"Người muốn giết ta ở ngôi làng kia..." Ôn Ngọc sờ cằm như hoài niệm nhớ về kỉ niệm một năm biến động.
Xem thêm